Phụ nữ chúng ta thường lấy cớ hy sinh vì gia đình con cái mà quên đi bản thân, để rồi đến lúc bị phản bội thì chỉ còn lại niềm đau ê chề khi mất tất cả, lúc ấy có oán trách người kia không tử tế, trách bản thân đã hy sinh nhiều cũng không cứu vãn được gì.
Kể chuyện đời thực cho các nàng nha.
Ngày xưa Đậu có 1 cô bạn rất xinh đẹp, giỏi giang, nhiều người yêu say đắm. Nàng ấy rất chăm chỉ chăm sóc bản thân, dưỡng da, dùng collagen từ sớm lắm, quần áo đầu tóc lúc nào cũng chỉn chu. Lâu lâu lại rủ Đậu cùng đi shopping mua đồ. Rồi nàng yêu một anh, lấy làm chồng và sinh con. Có gia đình nàng càng tháo vát hơn, nàng chăm con, làm việc nhà rất giỏi. Đi làm về, nàng vội vào bếp nấu ăn, dọn dẹp nên nhà cửa tươm tất với những bữa ăn ngon. Cho con ăn, tắm rửa, nàng đều muốn làm, bởi vì yêu.
Bẵng đi 1 thời gian Đậu không gặp nàng ấy, bởi nàng ấy quá bận rộn với gia đình rồi, hẹn lúc nào cũng báo bận luôn á. Rồi 1 ngày gặp lại, Đậu thấy rất ngạc nhiên luôn. Nàng ấy gầy xọp đi, da sần nhiều mụn không còn mịn màng như ngày xưa nữa, son cũng chả buồn đánh, quần áo thì xộc xệch, nếu không muốn nói là lôi thôi. Nhìn nàng ấy đi làm mà mặc cái chân váy còn kéo lệch hẳn sang 1 bên mông ý, điều mà trước đây nàng luôn chỉn chu về ngoại hình và không bao giờ mắc phải.
Nàng ấy bảo bận quá, không có thời gian để dưỡng da rồi mua sắm nữa. Làm xong là lao về nhà với con. Đậu dặn dò nàng ấy dù thế nào cũng phải dành thời gian chăm sóc bản thân mình. Đừng để đến lúc mình soi gương nhìn mình còn chán, thì chồng yêu sao được. Nhưng nàng cứ gật gù cho qua.
Rồi công việc cứ cuốn nàng đi, nên lâu dần, nàng bắt đầu cảm thấy mệt. Có hôm mệt quá nàng cũng nổi cáu và ăn cơm với vẻ mặt khó chịu. Chồng nàng thấy vậy nên lâu lâu rủ, "Hay thôi, tối nay mình ra ngoài ăn nghen em." Nàng nghĩ từng đó tiền đi ăn hàng mua được bao nhiều bỉm sữa cho con, rồi nhà còn bao việc phải lo, nên lại thôi. Bởi vậy, từ cô gái xinh đẹp, nàng dần đánh mất mình.
Rồi 8/3, chồng nàng mua hoa tặng nàng. Nàng lại gầm lên, từng đó tiền mua được mấy lọ sữa cho con đó. Vài lần như vậy, chồng nàng chán không buồn tặng gì nữa. Đến khi thấy những ngày đặc biệt, đồng nghiệp đều nhận được hoa/ quà từ chồng, người yêu, nàng ấy lại tủi thân vì nghĩ chồng không còn quan tâm mình.
Rồi vì yêu thương và hy sinh nhiều cho gia đình, nên mỗi lần có ai làm gì có lỗi nàng lại cảm thấy uất ức, "Mình hy sinh vầy mà họ lại như vậy..." Còn chồng nàng lại ước, vợ mình bớt hy sinh, biết hưởng thụ và chăm sóc bản thân hơn.
Đậu biết đó là câu chuyện chung của rất nhiều người phụ nữ. Họ tần tảo hy sinh, mua chút đồ cho bản thân thì tiếc, nhưng sắm đồ cho chồng con thì vô tội vạ. Rồi đến 1 ngày, khi chồng cặp bồ, họ đau khổ oán trách vì sao mình đã hy sinh cho chồng con, nhưng lại nhận kết cục như thế.
Các nàng ạ, chăm lo cho gia đình là tốt, nhưng không cần phải hy sinh bản thân đâu các nàng. Bởi hy sinh quá nhiều sẽ làm bản thân ta thấy mệt mỏi, mà người nhận cũng chưa chắc đã thấy vui. Cuộc sống cân bằng là có làm thì cũng phải có hưởng thụ. Đôi khi cũng phải cho mình được lười biếng, được nuông chiều bản thân. Để còn có năng lượng mà yêu đời, yêu người nữa, đúng không?
Phụ nữ làm gì thì cũng phải chăm cho mình nghen các nàng.