Sống ở đời, đừng sống quá tốt, cũng đừng quá rộng rãi…vì không phải ai cũng trân trọng sự chân thành của bạn đâu.
Đừng có việc gì cũng đồng ý làm, không biết từ chối. Việc bạn làm giúp hộ người khác cũng tốt thôi, nhưng lâu dài họ sẽ nghiễm nhiên coi đó là trách nhiệm mà bạn phải làm, không còn trân quý, biết ơn bạn nữa. Rồi đến một ngày nếu bạn từ chối không làm nữa, họ thậm chí còn bực mình, oán trách bạn.
Đừng quá hiền lành, đối xử tốt với tất cả mọi người, không biết giận dữ, không biết bực mình. Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Người không phạm ta, ta không phạm người. Người tốt với ta, ta tốt lại. Người xấu tính với ta, ta cũng không việc gì phải tử tế. Nếu như cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, có người cứ muốn công kích xỏ xiên đâm chọc ta, thì hãy vững vàng mà đáp trả lại.
Đừng dễ tính quá, ai muốn gì cũng cho, ai nói gì cũng tin, ai làm gì cũng đồng ý. Bởi lâu dài sẽ chẳng có ai còn để ý đến cảm nhận của bạn nữa, mà luôn luôn muốn bạn đáp ứng theo yêu cầu của họ. Bạn nghĩ gì, bạn thích gì, bạn cảm thấy thế nào, chẳng ai còn bận tâm.
Lương thiện cần có đầu óc, khoan dung phải có giới hạn, đáng tức giận hãy cứ tức giận, nên lạnh lùng thì hãy cứ lạnh lùng. Lúc nào cũng cả nể nhượng bộ, người ta sẽ được voi đòi tiên.
Trong mối quan hệ giữa người với người, chung sống cùng nhau cần phải chân thành, quan hệ với nhau cần có mức độ, nhìn người cần nhìn nhân cách, kết bạn cần nhìn tấm lòng.
Đậu kể cho mọi người nghe chuyện của Đậu. Đậu có một chị đồng nghiệp cũ, làm việc chung cùng bộ phận cách đây 5 năm. Đến lúc Đậu chuyển đi nơi khác, sếp yêu cầu phải chờ tuyển được người thay thế và đào tạo xong mới cho Đậu nghỉ. Mà như thế sẽ rất mất thời gian, vì việc được tuyển thêm người mới hay không lại theo định biên lao động của bên nhân sự, không phải cứ muốn tuyển là tuyển. Trong khi chỗ mới đã chờ Đậu quá lâu rồi, những người được tuyển cùng đợt với Đậu đều đã đến làm mấy tháng rồi, họ không thể chờ Đậu thêm nữa. Trong hoàn cảnh ấy, chị đồng nghiệp của Đậu, dù đang nghỉ đẻ theo chế độ, nhà không ở Hà Nội, lại đúng dịp trước nghỉ Tết âm lịch 1 tuần - thời điểm mà mọi người đều mong sớm được nghỉ để sửa soạn sắm Tết dọn dẹp nhà cửa, đã làm giấy chứng nhận đủ điều kiện sức khoẻ lao động (theo quy định của bên nhân sự thì phải có chứng nhận của bác sĩ mới đi làm trước được), khăn gói quả mướp vác theo con nhỏ lên lại Hà Nội, nhờ mẹ chồng lên theo trông con, để chị ý tiếp nhận công việc cho Đậu nghỉ. Chị ý chỉ bảo đơn giản: hồi trước chiều nào chị cũng bận về đúng giờ đón con (Đậu làm bank nên chả bao giờ được về đúng giờ cả, chỉ có làm hết việc chứ không hết giờ), thì Đậu hay ở lại muộn giúp chị ý hoàn thành nốt công việc, nên giờ cần thì chị ý giúp lại thôi. Dù đã không còn làm cùng nhau đã 5 năm, nhưng giờ nghĩ lại Đậu vẫn luôn biết ơn chị ấy.
Lại có một đồng nghiệp khác, lúc nào cũng tìm cách dìm Đậu, đúng kiểu gắp lửa bỏ tay người, việc mình làm sai cũng đổ lỗi cho Đậu. Mọi người nghĩ xem, nếu là người bình thường, có vấn đề gì, thì chỉ cần gọi nhau nói 1 câu là xong, đằng này phải gửi mail cho Đậu kèm tất cả mọi người khác không liên quan, trách móc Đậu như việc của họ làm sai là lỗi của Đậu. Vậy nên mọi người biết Đậu đã làm gì không, người kia đã gửi mail all thì Đậu cũng reply mail all, nói rõ việc của họ thì họ chủ động mà chịu trách nhiệm, đừng có lôi Đậu vào. Tử tế quá người ta lại tưởng mình dễ bắt nạt kkkk.
Vậy nên:
Đừng nhượng bộ kẻ ức hiếp bạn.
Đừng tha thứ kẻ làm tổn thương bạn.
Đừng quan tâm kẻ lạnh nhạt với bạn.
Đừng đi theo kẻ coi thường bạn.
Hãy để tính tốt của bạn cho người đối tốt với bạn nhìn thấy.
Hãy để lòng lương thiện của bạn dành cho những người biết cảm ơn.
Còn với Đậu, chẳng biết nhiều, chỉ cần biết điều là được kkk.
Love,